Một mình vạt nắng
nhẹ vương
Một mình
thơ thẩn trên đường tím xưa
Nhớ thương biết mấy cho vừa
Một mình
nhẩm đếm giọt mưa cuối mùa...
Một mình
trước ngọn gió lùa
Bây giờ em
biết vui đùa cùng
ai!
Bình minh khoe ánh nắng mai
Một mình
buông giọt ngắn dài không tên
...
Một mình nỗi nhớ chênh vênh
Từng bước như thể qua gềnh chơi vơi
Bâng khuâng trên biển buông lơi
Thuyền nan rẽ sóng biển trời mãi mê ...
Một mình em mãi đi về
Con đường sao cứ lê thê thế này
Phương xa người hởi có hay
Đông về vạt nắng lung lay một mình....
Một mình em với chiều đông
Một chút se lạnh nghe lòng nhớ thương
Nhớ ngày chung bước trên đường
Bờ vai đủ rộng yêu thương một trời ...
Một mình ngồi đếm giọt rơi
Bâng khuâng lối cũ chơi vơi bến đời
Lặng thinh em với nỗi đau
Anh nơi xa tắp ai lau lệ sầu ...
Một mình
chiếc lá phai
màu
Long
lanh ươn ướt mắt nâu dịu dàng
Từng bước từng bước lang thang
Một mình
trông áng mây ngàn êm trôi
...
Một mình
nhớ thủa
tinh khôi
Một mình
quán vắng sườn đồi buồn tênh
Lặng trong dòng
nhạc mông mênh
Một mình nỗi nhớ không tên ngọt ngào
...
Một mình
tiếng gió lao
xao
Giọt mưa thánh thót xôn xao đợi chờ
Ký ức trỗi dậy vu vơ
Giọt thương giọt nhớ giọt chờ ... Người ơi!...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét